Nếu không phải vì Bắc Cực Quang, chúng tôi chắc sẽ không bao giờ biết tới Kiruna & Abisko, 2 thị trấn vô cùng nhỏ bé và hẻo lánh ở cực bắc của Thụy Điển và sẽ không bao giờ có được những trải nghiệm có một không hai trong đời.
Nằm trên vành đai Bắc Cực với lượng mưa hàng năm rất ít, Kiruna và Abisko được đánh giá là có nhiều ngày trời trong và không mây hơn những nơi khác ở Bắc Âu. Địa thế núi cao hiểm trở cùng vị trí hẻo lánh tách biệt ở cực bắc khiến cho sự ô nhiễm ánh sáng ở đây gần như bằng không. Những yếu tố đó chính là điều kiện tuyệt vời để chiêm ngưỡng Bắc Cực Quang. Ngoài ra, Kiruna còn nổi tiếng với khách sạn bằng băng – Ice Hotel cùng đỉnh núi cao nhất Thụy Điển. Trong khi làng Abisko và công viên quốc gia Abisko là trung tâm của các thú vui tiêu khiển đặc trưng của mùa đông.
Trong vỏn vẹn 5 ngày ở đây, tôi đã đạt kỉ lục của riêng mình, làm được nhiều điều mình chưa bao giờ làm: Lần đầu tiên nhìn thấy tuyết và trải nghiệm luôn 1 trận bão tuyết; lần đầu tiên lái mô tô và câu cá trên mặt hồ đóng băng, lần đầu tiên đi xe chó kéo, lần đầu tiên nhìn thấy tuần lộc và lần đầu tiên được chiêm ngưỡng Bắc Cực Quang.

Kiruna & Abisko – Chơi gì ở đây?
- Tiêu khiển cùng Ice Hotel
- Abisko – Săn lùng bắc cực quang và những trò tiêu khiển cùng tuyết trắng
- Thông tin du lịch
- Làm thế nào để đi đến Kiruna và Abisko?
- Phương tiện đi lại
- Khách sạn
Tiêu khiển cùng Ice hotel – Khách sạn băng độc đáo
Sau 3 ngày thăng trầm cảm xúc cùng Copenhagen, dẫu là mùa đông nhưng vẫn chưa nhìn thấy tuyết, chúng tôi đáp chuyến bay đêm đến Kiruna. Mở mắt sau cơn mơ ngủ và bước ra cửa máy bay lúc 11h đêm, ước mơ tuyết trắng của tôi đã thành sự thật. Một màu trắng bao trùm sân bay Kiruna nhỏ nhắn. Gió thổi mạnh kèm theo mưa phùn khiến tôi bừng tỉnh. Co ro cúm rúm chạy ra chụp vội tấm hình vào thời khắc ấy để ghi nhớ lần đầu nhìn thấy tuyết.
Buổi sáng hôm sau là một ngày tuyết rơi trắng xóa. Có lẽ trời thương người chưa lần nào nhìn thấy tuyết như tôi nên đã tạo nên một khung cảnh ngoạn mục đến vậy. Tôi như quên đi cái lạnh cắt da, chạy ra ngoài sân chơi đùa cùng những bông tuyết. Chúng thật đẹp và hoàn hảo đến mức bất ngờ, hình ảnh mà trước giờ tôi luôn nghĩ là do những họa sĩ của Walt Disney sáng tạo ra.

Khách sạn băng ICE HOTEL nằm cách sân bay Kiruna khoảng 30 phút chạy xe, quả là một công trình nghệ thuật độc đáo, công phu và tốn kém. Toàn bộ phòng ốc của khách sạn được làm hoàn toàn từ băng, một phần sẽ tan chảy vào mùa hè, và được xây dựng mới mỗi năm vào mùa đông với những kiến trúc và tác phẩm điêu khắc ngoạn mục, được thực hiện bởi rất nhiều nghệ nhân trên khắp thế giới.

Chúng tôi đã hết sức ngỡ ngàng trước sự kết hợp tuyệt vời giữa kiến trúc mái vòm cổ xưa Igloo của người Eskimo, công nghệ kết dính hiện đại và sự tinh xảo của các tác phẩm điêu khắc đương đại trong khách sạn. Sảnh chính lung linh với những hàng cột to lớn và đèn chùm nặng vài trăm ký. Dãy hành lang mái vòm tuyết phủ trắng xóa. Mỗi phòng của khách sạn ICE HOTEL đều có thiết kế riêng biệt và duy nhất.
Quầy bar bằng băng là một điểm nhấn hết sức sáng tạo của Ice Hotel. Không gian trở nên lung linh lấp lánh khi ánh đèn được phản chiếu qua những vật dụng làm từ băng, từ những bức vách, những khung tranh trang trí, đến quầy bar, bàn ghế, ly tách.

Chúng tôi là khách lưu trú tại khách sạn, nên được tham quan miễn phí. Phòng của khách sạn có nhiều loại, từ phòng bình thường đến phòng bằng băng. Giá phòng giao động từ 300 – 1000 USD/ đêm cho 2 người. Nếu bạn không ở đây, bạn có thể book tour tham quan khách sạn với giá vé khoảng 38 USD.
Đọc thêm về nét độc đáo của khách sạn Ice Hotel tại bài viết này
Trở lại danh sách
Abisko – Săn lùng bắc cực quang và những trò tiêu khiển cùng tuyết trắng
Sau một ngày chơi đùa cùng những bông tuyết tuyệt đẹp ở Kiruna, chúng tôi đón taxi đi đến Abisko, một ngôi làng nhỏ bé ở cực bắc của Thụy Điển, cách đó khoảng 1 tiếng 30 phút. Tuy là một ngôi làng hẻo lánh với vỏn vẹn 85 người sinh sống, Abisko thu hút một lượng lớn khách du lịch mỗi năm, đặc biệt vào mùa đông để săn lùng và chiêm ngưỡng Bắc Cực Quang.
Đây là nơi duy nhất mà chúng tôi phải book tour trong toàn bộ hành trình 17 ngày ngao du miền cực lạnh . Và đó cũng là một quyết định sáng suốt với những người không hề có kinh nghiệm đi săn Bắc Cực Quang như chúng tôi. Chúng tôi thực sự may mắn khi nhìn thấy Bắc Cực Quang ngay trong đêm đầu tiên của tour 5 ngày 4 đêm. Trải nghiệm cái lạnh cắt da ở -15oC trong những đêm dài chờ đợi Bắc Cực Quang, chứng kiến một trận bão tuyết và tiêu khiển với nhiều hoạt động trên tuyết là những kỉ niệm không dể gì quên ở Abisko.
Săn lùng Bắc Cực Quang
Chưa bao giờ tôi cảm nhận được rõ ràng ý nghĩa của 2 từ “Khoảng khắc” đến thế. Khi dãy ánh sáng màu xanh ma thuật của bắc cực quang bắt đầu nhảy múa trên bầu trời đêm, thời gian và không gian gần như lắng đọng. Chỉ còn lại dãy ánh sáng đa sắc khổng lồ uyển chuyển sau những rặng cây trong một khung cảnh phủ đầy tuyết trắng. Và đó chính là khoảng khắc của tôi trong hành trình tìm kiếm Bắc Cực Quang – một vẻ đẹp hư vô.

Đọc thêm về trải nghiệm có một không hai khi săn lùng Bắc Cực Quang ở bài viết này
Trở lại danh sách
Đi xe chó kéo – Zui nhưng không đi nữa đâu
Trải nghiệm những điều mới lạ lần đầu tiên luôn đem đến cho tôi một cảm giác nôn nao, tò mò, pha lẫn háo hức. Có những thứ tôi muốn làm thêm nhiều lần nữa sau những trải nghiệm đầu tiên ấy. Có những thứ tôi chỉ làm một lần và đã nhận thức rõ ngay là mình không muốn có lần thứ hai. Lý do đôi khi không hoàn toàn giống nhau, có thể vì quá sợ hãi, hoặc quá mạo hiểm, hoặc chỉ đơn thuần là sự áy náy (chưa đến mức cảm thấy tội lỗi). Đi xe kéo chó giữa trời tuyết là một trong những lần đầu tiên rơi vào nhóm sau cùng.
Rất vui, rất phấn khích chơi đùa cùng những anh chàng (4 chân) vừa đẹp zai lại còn thân thiện. Rất ấn tượng trước cảnh mùa đông tuyết phủ trắng rừng, ma mị khi mặt trời cố gắng vén màn mây xám, chiếu vài tia sáng le lói yếu ớt. Nhưng không ngừng cảm thấy áy náy khi 4 con người khoẻ mạnh lại tận hưởng sức lao động của 12 con chó.

Dù tôi được giải thích rằng mấy bạn chó rất thích được kéo xe (hơn là bị nhốt trong láng trại), rằng chúng xem những lần kéo xe ấy là những lần được đi chơi. Và tôi cũng tận mắt nhìn thấy chúng hào hứng thế nào để được chạy, để được chồm lên phía trước. Thế nhưng có vẻ những điều ấy vẫn không đủ mạnh để xua tan cảm giác áy náy ở trong tôi.
Một lần để biết, rồi thôi.
Xem thêm clip bên dưới để hiểu thêm về trải nghiệm này nhé.
Trở lại danh sách
Câu cá và chạy môtô trên hồ đóng băng
Nào giờ tôi chẳng thích đi câu cá, một phần vì không đủ kiên nhẫn ngồi đợi cá cắn câu, một phần cũng thấy tội tội con cá khi thấy nó quằn quạo trong lưỡi câu. Tôi cũng có thử một vài lần với chúng bạn hồi còn sinh viên, nhưng chẳng thấy thích thú với trò này. Lần này đến với vùng cực lạnh của các nước Bắc Âu nơi mà câu cá trên hồ đóng băng là một hoạt động khá phổ biến, tôi quyết định tham gia với tâm trạng “thử cho biết”.

Khởi hành trong một ngày mùa đông tuyết rơi không dứt ở Công viên quốc gia Abisko, gió rít thành tiếng trên mặt hồ Tornetrask đóng băng mênh mông trắng xoá – một trong những hồ nước lớn nhất Thụy Điển. Chúng tôi học cách khoan những cái lổ xuyên qua mặt băng dày cả thước, rồi bắt ghế ngồi đợi cá cắn câu. Tôi tự hỏi làm gì có thể có con vật sống sót dưới tầng băng dài lạnh cóng thế này. Uhm???
Ngồi đợi tầm 30 phút, cá đâu không thấy, chỉ thấy 4 con gấu (là chúng tôi) chuẩn bị đóng băng vì quá lạnh. Chúng tôi bèn buộc cần câu vào chiếc ghế và bày những trò chơi trên tuyết cho bớt lạnh, như bơi trên tuyết, trượt ngã trên tuyết hay chạy thử xe snowmobile.
Nhìn chiếc xe snowmobile to lớn là thế nhưng nó khá dễ điều khiển, giống như chạy một chiếc môtô mà bạn không bao giờ sợ nó ngã đè lên người. Tuy vậy mặt hồ đóng băng khá nhấp nhô và trơn trượt nên có những lúc rất khó quay cổ xe. Dù không câu được con cá nào, nhưng đó cũng là 1 trải nghiệm vui và thú vị.
Xem thêm clip bên dưới để hiểu thêm về trải nghiệm này nhé.
Trở lại danh sách
Đến làng Sami thăm tuần lộc
Chắc hẳn bạn sẽ không tin rằng tôi đã từng nghĩ tuần lộc là một loài vật hư cấu, một phần vì hình ảnh của những chú tuần lộc đáng yêu luôn gắn liền với Ông già Noel, người mang đến những điều thần kì, nhưng không có thật, một phần vì tôi chưa từng nhìn thấy chúng hiện hữu trong đời sống. Và rồi cách đây vài năm, tôi vô tình nhìn thấy bức hình một đàn tuần lộc hoang dã và phóng khoáng một cách kiêu hãnh giữa mùa đông lạnh giá đang đi di trú cùng một số bộ tộc du mục ở Mông Cổ. Từ đó tôi biết rằng tuần lộc là có thật và mong ước một ngày được tận mắt nhìn thấy chúng.
Chuyến viếng thăm chớp nhoáng làng Sami ở Rautas, phía bắc của Abisko, Thụy Điển không thể gọi là một trải nghiệm đầy đủ về cuộc sống du mục và văn hóa chăn dắt tuần lộc ở Bắc Cực, chỉ phần nào cho tôi một cái nhìn thoáng qua về thế giới của họ, biết ít nhiều về sự khắc nghiệt của thiên nhiên hoang dã và vì sao các bộ tộc trên thế giới không còn “sống chết” để gìn giữ truyền thống cổ xưa này.

Dĩ nhiên là tôi được nhìn thấy tuần lộc, nhưng chỉ một vài con được chăn thả trong một khoảng sân nhỏ, chứ không phải một đàn tuần lộc vài ngàn con sống hoang dã, di cư từ vùng này sang vùng khác. Tôi được cưỡi xe do tuần lộc kéo, nhưng chỉ đi dạo 1 vòng quanh sân. Tôi cũng được ăn trưa và uống cà phê bên bếp lửa trong lều truyền thống của dân du mục Sami, chiếc lều mà ngay bản thân họ cũng không còn sử dụng thường xuyên hằng ngày như trước.
Làng Sami ở Rautas ngày nay đã được hiện đại hóa khá nhiều. Họ không phải rong ruổi ngày đây mai đó cùng đàn tuần lộc trong vùng núi sâu tìm kiếm thức ăn cho mùa đông giá rét. Giờ đây họ có một vài láng trại chăn nuôi tuần lộc ở cách xa làng, đi đi về về chăm sóc chúng bằng xe snowmobile.
Với người dân Sami, tuần lộc không phải là thú cưng, mà là công cụ lao động, phổ biến như trâu bò ở Việt Nam. Họ nuôi tuần lộc để lấy thịt, lấy sữa, dùng tuần lộc để kéo xe, vận chuyển đồ đạc đến những vùng địa thế hiểm trở và thời tiết lạnh giá khắc nghiệt.
Mặc dù chuyến đi không đúng như mong đợi của tôi, nhưng việc lần đầu tiên được nhìn thấy những anh chàng và cô nàng tuần lộc với đôi mắt to hiền lành và những cặp sừng uy vũ, được sờ vào bộ lông dày óng mượt và cho chúng ăn đã là một trải nghiệm thú vị rồi.



Trở lại danh sách
Thông tin hữu ích
Làm thế nào để đi đến Kiruna và Abisko?
Kiruna và Abisko nằm ở cực bắc của Thụy Điển, mọi phương tiện công cộng để đến nơi này chủ yếu sẽ phải đi qua Stockholm.
- Máy bay: tiện nhất và nhanh nhất, có nhiều chuyến bay hàng ngày từ Stockholm tới Kiruna với thời gian bay khoảng 90 phút.
- Tàu hỏa: Có chuyến tàu đêm hằng ngày từ Stockholm đến Kiruna với thời gian là 15h, thêm 2h nữa để đi tiếp đến Abisko
- Bus: có một vài chuyến bus trong tuần từ Stockholm đến Kiruna với thời gian là 19h, thêm 1h15 nữa để đi tiếp đến Abisko
- Xe: Bạn phải lái xe 1 tuyến đường dài hơn 1200km từ Stockholm đến Kiruna, thêm 120 km nữa để đến Abisko.
Phương tiện đi lại tại Kiruna & Abisko
Vì là thị trấn khá hẻo lánh, ở Kiruna và Abisko ít có phương tiện di chuyển công cộng. Cách tốt nhất để đi lại trong vùng là thuê xe tự lái từ sân bay Kiruna hoặc book tour cho các hoạt động ở trên (như chúng tôi). Ngay cả taxi cũng chỉ có ở Kiruna, không có ở Abisko và phải đặt trước mới có.
Khách sạn
- Kiruna: Ngoài Ice hotel, ở Kiruna có khá nhiều lựa chọn khách sạn với những mức giá khác nhau
- Abisko: Chỉ có 2 khách sạn lớn, 1 khách sạn nhỏ và 1 nhà nghỉ. Chúng tôi đi theo tour nên ở STF Abisko Mountain Lodge, một trong 2 khách sạn đẹp nhất trong vùng.
Trở lại danh sách
Chuyến đi thực hiện vào tháng 2, 2019