Copenhagen là điểm đến đầu tiên trong hành trình 17 ngày ngao du miền cực “lạnh” để săn lùng Bắc Cực Quang ở những nước Bắc Âu của chúng tôi. Thực ra, thành phố này được thêm vào lịch trình không phải vì Bắc Cực Quang, mà vì nét duyên dáng cổ kính của một thành phố hiện đại.
Trước khi đến Copenhagen, một người bạn của tôi – người đã đến đây vài lần, bảo rằng thành phố này chẳng có gì đặc sắc ngoài dãy nhà nhiều màu bên bờ kênh Nyhavn và thói quen đi xe đạp của người dân. Thế nhưng đối với tôi, Copenhagen thú vị hơn thế rất nhiều.
Ba ngày mùa đông lạnh lẽo ở Copenhagen đã để lại trong tôi nhiều cung bậc cảm xúc. Tôi nhớ cảm giác bàn tay mình lạnh cóng ôm ly cà phê truyền thống Đan Mạch còn nóng hổi, hạnh phúc hớp từng ngụm cà phê thơm nồng vừa trùm tấm chăn đến ngực, vừa nhìn ngắm cảnh trí êm đềm của dòng kênh Nyhavn. Cảm giác bình yên pha lẫn phấn khích khi chúng tôi chia nhau những ngụm whisky và rít những hơi thuốc cỏ bán lậu trước hoàng hôn tuyệt vời bên hồ thiên nga ở khu phố Hippie Christiana. Và cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ với một hoạ sĩ nổi tiếng người Đan Mạch đã cho tôi một bài học sâu sắc về hội hoạ cũng như cuộc sống.
Bên cạnh những cảm xúc thăng hoa ấy, Copenhagen còn là nơi khởi nguồn của rất nhiều sự cố trong chuyến ngao du dài ngày này, đem lại một chuỗi những cảm xúc hoàn toàn trái ngược. Một chút lo lắng khi hành lý đến trễ, thất thần hoảng hốt khi một thành viên trong nhóm bị móc mất ví, rồi thở phào nhẹ nhõm khi tìm lại được cả ví và giấy tờ trong thùng rác (dù bị mất hết tiền); một chút lơ đãng đã mua vé xe bus có giá trị 24h kể từ lúc mua, nhưng lại chỉ đem ra sử dụng 2 ngày sau đó. Và vì vậy, chúng tôi đã có tình huống lúng túng khi đổi vé xe bus chưa sử dụng mà đã hết hạn.

Ma mị những hàng cây
Đi lang thang trên đường phố trung tâm của Copenhagen trong những ngày mưa phùn ẩm ướt, tôi thật sự bị mê hoặc bởi những hàng cây trơ trụi lá. Tông màu đen xám ảm đạm cùng dáng vẻ khẳng khiu đa dạng của chúng đã tạo cho những toà lâu đài và những nhà thờ cổ một nét ma mị, đầy ám ảnh. Chúng như là một phần không thể thiếu của Copenhagen, hiện hữu ở khắp các nẻo ngã đường và giúp tôi đóng khung cảnh trí mùa đông nơi đây
Vừa nhìn ngắm, tôi vừa tưởng tưởng Copenhagen sẽ rực rỡ như thế nào khi những hàng cây ấy xanh tươi trong nắng xuân / hè hay ánh vàng ánh đỏ khi mùa thu tới.
Lâu đài Rosenborg – Nét tinh tế vương giả
Có lẽ cũng như các thành phố lớn lâu đời của Châu Âu, đặc sản của Copenhagen là viện bảo tàng, cung điện và lâu đài, như viện bảo tàng quốc gia, bảo tàng kiến trúc, bảo tàng nghệ thuật, bảo tàng khoa học, bảo tàng địa chất, hay lâu đài Rosenborg, Kronborg, Amalienborg hay cung điện Frederiksborg, Christiansborg. Tôi vốn không thích các thể loại bảo tàng cũng như cung điện, chỉ vì tự nhận thấy bản thân mình không có cảm xúc với những tác phẩm ở trong đó.
Vì thế, trong một danh sách dài các bảo tàng và lâu đài ở Copenhagen, tôi quyết định chỉ vào thăm quan lâu đài Rosenborg vì nó nằm ngay trung tâm thành phố, tiện đường chúng tôi đi dạo, và cũng vì đây là lâu đài cổ xưa nhất ở Copenhagen.

Được xây dựng từ năm 1606 theo kiến trúc phục hưng của Hà Lan, lâu đài này từng là nhà nghỉ mùa hè của vua Christian IV. Tuy diện tích không lớn lắm, cách bày trí và trang hoàng trong từng phòng của lâu đài toát lên một vẻ tinh tế vương giả.
So với một số lâu đài nguy nga bậc nhất của Châu Âu mà tôi có dịp ghé qua, Rosenborg không thể lộng lẫy bằng. Tuy vậy, những cổ vật ở đây khá tinh xảo. Cầu thang xoắn ốc với những bức tranh hoa và khung cửa sổ nhìn ra vườn ngự uyển là điểm nhấn mộc mạc trong khung cảnh xa hoa của lâu đài.
Nếu bạn không có thời gian tham quan bên trong lâu đài, hay không muốn trả 110 DKK tiền vé tham quan, thì đi dạo trong vườn ngự uyển của lâu đài này cũng rất thú vị. Hai hàng cây dẫn vào lâu đài với kiểu dáng hoàn toàn khác nhau. Những ngôi nhà cổ xung quanh lâu đài trầm mặc và yên ắng.
Khu phố cổ và Bờ kênh Nyhavn – Cổ kính và hiện đại
Copenhagen, mùa đông không có tuyết, chỉ có mưa phùn và bầu trời xám xịt. Ba ngày ở Copenhagen, mặt trời chỉ mỉm cười trong chốt lát. Nhưng trong những giây phút ít ỏi đó, tôi đã chứng kiến sự bừng sáng của cả thành phố. Bầu trời xám xịt được chuyển sang một màu trong xanh làm cho cảnh vật xung quang tươi vui hẳn lên.
Chúng tôi đi bộ lang thang trên những con đường lót đá nhỏ nhắn ở Khu phố cổ. Những dãy cửa hiệu hiện đại đan xen với mái vòm của các nhà thờ cổ hay những dãy nhà nhiều màu hàng trăm năm tuổi tạo nên những bất ngờ thú vị ở mỗi ngã tư đường.
Con kênh Nyhavn được xem là biểu tượng của Copenhagen có lẽ một phần vì lịch sử lâu đời của bến tàu và những dãy nhà nhiều màu cổ xưa, và cũng vì nó đã trở thành trung tâm giải trí của thành phố với những nhà hàng và quán bar nổi tiếng. Tôi không thích sự đông đúc náo nhiệt, nhưng đi dạo ở đây thật sự thú vị, đặc biệt là khi được chứng kiến con kênh Nyhavn đổi sắc từ khung cảnh âm u lạnh lẽo đến rực rỡ tươi sáng trong ánh nắng chiều chớp nhoáng.

Lần đầu tiên, chúng tôi vừa uống cà phê vừa đắp chăn. Hạnh phúc giản đơn khi bàn tay lạnh cóng được sưởi ấm bằng ly cà phê Đan Mạch nóng hổi, vừa hớp từng ngụm cà phê thơm nồng, vừa nhìn ngắm cảnh trí êm đềm của kênh Nyhavn. Cũng tại nơi đây, tôi đã có một cuộc gặp gỡ tình cờ và thú vị với một họa sĩ nổi tiếng người Đan Mạch, người đã cho tôi một bài học sâu sắc về hội họa lẫn cuộc sống.
Khu phố tự do Christiania – Sự nổi loạn bình yên
Có lẽ bất ngờ lớn nhất của tôi về Copenhagen chính là khu phố tự do Christiania. Được hình thành từ năm 1970 bởi những người nhập cư trái phép trên nền một doanh trại quân đội cũ, Christiania trở thành một khu tự trị của cộng đồng những người chống đối chính quyền. Tiêu chí ở đây là “không ai có nhà, mọi người tự quản lẫn nhau và mọi quyết định sẽ được biểu quyết bởi đám đông”. Tồn tại giữa lòng Copenhagen, Christiania đem lại một hình ảnh hoàn toàn khác so với một Copenhagen cổ điển chỉnh chu.

Bước vào khu phố này, chúng tôi có cảm giác hơi sợ sợ khi nhìn thấy những ngôi nhà với đồ đạc vứt tứ tung sau rặng cây um tùm. Những bức tranh Graffiti ở khắp nơi, không có bức tường nào là không có tranh vẽ. Họa tiết của chúng thể hiện một lối sống phóng khoáng kiểu hippie, bất cần đời.
Rải rác trong khu phố là các quầy hàng bán thuốc lá tự quấn, hay còn gọi là cỏ (thuốc phiện loại nhẹ) với một khung cảnh khá lộn xộn. Đây đó là những nhóm thanh thiếu niên, tụ tập hút thuốc, nói cười rôm rả. Lúc này, chúng tôi được yêu cầu là không chụp hình vì những hoạt động buôn bán ở đây là trái phép.
Chúng tôi lướt nhanh qua các quầy bán thuốc, đi xuyên qua khoảng sân trung tâm đến một hồ nước lớn. Thật bất ngờ khi một khung cảnh bình yên, trong veo đến lạ lùng mở ra trước mắt chúng tôi. Những chú thiên nga trắng đang ung dung bơi lội trên mặt hồ tĩnh lặng. Mặt trời dần buông những tia nắng cuối ngày qua những rặng cỏ lau vàng óng.

Thật khó có thể hình dung bức tranh thiên nhiên thanh bình ấy lại nấp sâu bên trong một khu phố có phần nổi loạn kia. Nhìn bề ngoài có vẻ chúng không thuộc về nhau, nhưng nếu suy nghĩ sâu xa hơn thì đó là một sự sắp đặt tuyệt với của thiên nhiên. Còn gì hoàn hảo hơn khi được “nổi loạn” với những điếu thuốc bán lậu trong một khung cảnh êm đềm như thế. Có thể không có chổ cho sự lãng mạn, nhưng đó mới thật là “đời”.
Chúng tôi tìm một chổ ngồi trước mặt hồ, yên lặng tận hưởng khung cảnh trong veo ấy. Một cảm giác bình yên pha lẫn phấn khích khi chúng tôi chia nhau những ngụm whisky, rít vài hơi thuốc cỏ bán lậu và nhìn ngắm hoàng hôn rực rỡ buông xuống mặt hồ.
Nyboder – Rực rỡ sắc cam
Nyboder vốn không phải là địa điểm du lịch nổi tiếng của Copenhagen. Nơi đây chỉ từng là nơi ở của thủy quân hoàng gia Đan Mạch cùng gia đình của họ, được nhà vua Christian IV xây dựng vào thế kỉ 17. Bộ phim đình đám “Cô gái Đan Mạch” năm 2016 với những cảnh quay tuyệt đẹp ở đây đã góp phần giới thiệu Nyboder đến với công chúng.

Nét độc đáo của khu phố này nằm ở sự giống nhau đến kì lạ của các dãy nhà, chỉ khác về tên đường. Những bức tường màu vàng cam rực rỡ, phần nào úa màu theo thời gian, kết hợp với khung gỗ màu xanh và dàn cửa sổ màu đỏ, tạo nên một vẻ cổ điển riêng biệt.

Những tưởng màu cam rực rỡ ấy là màu gốc. Nhưng không, Nyboder được xây dựng với một bản phối màu hoàn toàn khác – Trắng và đỏ. Thêm một khám phá thú vị nữa là ngoại trừ dãy nhà một tầng ở đường Sankt Pauls Gade là nguyên bản còn sót lại từ thế kỉ 17, các dãy nhà khác được thêm vào sau đó hơn một thế kỉ. Tuy vậy chúng vẫn đảm bảo sự giống nhau hoàn hảo.
Ba ngày ở Copenhagen quả thật rất đặc biệt đối với tôi. Những thăng trầm cảm xúc, sự đan xen giữa dáng vẻ hiện đại và nét duyên cổ kính ở khu phố cổ và bờ kênh Nyhavn, sự đối lập giữa phong cách hippie nổi loạn bên cạnh sự thanh bình của hồ thiên nga ở khu phố Christiana, những hàng cây ma mị cùng dãy nhà vàng cam rực rỡ ở Nyboder chính là Copenhagen còn đọng lại trong tôi.
Chuyến đi thực hiện vào tháng 2, 2019
Xem thêm các bài viết của tôi về chuyến đi này
-
17 ngày ngao du miền cực “lạnh” Bắc Âu
-
Hữu duyên Bắc Cực Quang – Ủa zậy đó hả
-
Cuộc gặp gỡ tình cờ và thú vị ở Copenhagen
-
Kiruna & Abisko – Tiêu khiển cùng tuyết trắng
-
Tất tần tật bí kíp ngao du miền cực “lạnh” Bắc Âu
Đón đọc những bài viết sắp tới
-
Lạc vào xứ sở Băng Giá Lofoten
-
Bergen – Thành phố của những mái nhà
-
Ngôi làng Flam và chuyến tàu Flamsbana huyền thoại
-
Hé lô Oslo, solo một ngày đông