English
Cung đường trứ danh nhất trong hành trình của chúng tôi có lẽ là cung đường Mèo Vạc, Đồng Văn, Hà Giang. Chúng tôi đã có 3 ngày chinh phục những ngọn đèo đứng tim miền đông bắc Việt Nam, choáng ngợp trước phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ của núi rừng và cao nguyên đá vôi độc đáo, mê đắm những vườn hoa tam giác mạch đầu mùa xinh xắn, và thích thú tìm hiểu cuộc sống của những bản làng người dân tộc.
Đây cũng là cung đường nổi tiếng dành cho các tay lái xe máy hoặc mô tô, thực hiện những chuyến đi phượt ngắn ngày từ Hà Nội. Đa số mọi người sẽ đi theo hướng ngược lại với chúng tôi, là đi từ Hà Nội lên Hà Giang, rồi qua Đồng Văn tới Mèo Vạc.
Hành trình
- Ngày 5: Cung đường nổi tiếng từ Mèo Vạc, Đèo Mã Pí Lèng, Đồng Văn, Lũng Cú (58km)
- Ngày 6: Dinh Vua Mèo, Phố Bảng, Phố Cáo (trong bán kính 50km từ Đồng Văn)
- Ngày 7: Rừng thông Yên Minh, Quản Bạ, Hà Giang (157km)
(*Khoảng cách tham khảo theo Google map)
Ngày 5: Cung đường nổi tiếng từ Mèo Vạc, Đèo Mã Pí Lèng, Đồng Văn, Lũng Cú
Khởi hành từ Mèo Vạc, chúng tôi đi theo QL4C về hướng đèo Mã Pí Lèng. Đèo Mã Pí Lèng không hổ danh là một trong 4 đại đỉnh đèo của vùng núi phía bắc. Chỉ với độ dài 20km, nằm trên “con đường Hạnh Phúc” nối liền 2 huyện Đồng Văn và Mèo Vạc, ở độ cao 1500m so với mực nước biển, đèo Mã Pí Lèng nổi tiếng bởi những khúc cua tay áo tử thần, độ dốc cao và phong cảnh ngoạn mục không nói nên lời.

Chúng tôi rẽ vào đường 193A ngay ngã ba dưới chân đèo Mã Pí Lèng để đi xuống gần đến sông Nho Quế. Lái xe ở cung đường này là một trải nghiệm tuyệt vời, khi cảnh vật hiện ra ngoạn mục một cách bất ngờ qua mỗi một khúc cua. Mãi mê nhìn ngắm mây mù len lỏi giữa những ngọn núi, chúng tôi mở cửa sổ xe để hít thở mùi hương cây cỏ trong lành và cảm nhận cái lạnh của tiết trời thu 12 độ. Dù chỉ là một đoạn đường ngắn, chúng tôi như muốn dừng lại mỗi năm phút để ghi nhận trọn vẹn khung cảnh thiên nhiên ấn tượng này.
Quay trở lại ngã ba, chúng tôi bắt đầu đi lên đèo Mã Pí Lèng. Đường lên dốc với những khúc cua gắt liên tiếp từ độ cao 800m đến độ cao 1500m quả là một thử thách cho mọi tay lái. Khi lên đến điểm ngắm cảnh trên đỉnh đèo, chúng tôi sững sờ khi nhìn dòng sông Nho Quế màu xanh ngọc uốn lượn giữa khung cảnh núi non trùng điệp .

Từ đây, chúng tôi cũng có thể thấy một vùng cao nguyên đá vôi mênh mông với vô vàn những tảng đá màu đen lởm chởm không đếm xuể, vốn là cấu tạo địa chất độc đáo nhất của vùng này.



Chúng tôi tiếp tục hành trình trên QL4C, đi ngang qua trung tâm huyện Đồng Văn và đi tiếp đến Lũng Cú, cách Đồng Văn khoảng 30km. Lũng Cú nổi tiếng với Cột cờ Quốc Gia khổng lồ được xây dựng vào năm 2010 để đánh dấu cực bắc của Việt Nam, nằm trên đỉnh núi rồng có độ cao gần 1500m so với mực nước biển. Để lên được đến đài quan sát ở Cột Cờ Lũng Cú, du khách phải leo hơn 300 bậc cầu thang từ bãi đậu xe giữa lưng chừng núi.
Khung cảnh 360 độ nhìn từ đài quan sát đẹp một cách ngoạn mục, thật khó diễn tả thành lời. Từ đây chúng tôi có thể nhìn thấy con đường chữ M đầy ổ gà với khúc cua tay áo rất gắt mà chúng tôi vừa vượt qua. Những thửa ruộng đang trong mùa thu hoạch nhìn như là một tấm thảm khổng lồ nhiều màu sắc.

Ở một hướng khác, các thửa ruộng bậc thang uốn lượn đang xen giữa những cánh rừng xanh mướt trên các sườn núi, cùng những ngôi nhà tạo nên một bức tranh thiên nhiên thật sống động.

Sau đó, chúng tôi quay trở lại huyện Đồng Văn, nhận phòng khách sạn và nghỉ ngơi. Buổi chiều, chúng tôi đi dạo phố cổ Đồng Văn. Những ngôi nhà cổ xưa giờ đây được chỉnh trang thành những quán cà phê hoặc homestay xinh xắn.

Đằng sau phố xá tấp nập cửa hàng, khách sạn và quán ăn, ngay tại trung tâm Đồng Văn vẫn có những thửa ruộng vừa được gặt xong.

Trở lại đầu trang
Ngày 6: Dinh Vua Mèo, Phố Bảng, Phố Cáo
Điểm đến đầu tiên trong ngày của chúng tôi là Dinh Vua Mèo, nằm giữa thung lũng Sà Phìn cách trung tâm Đồng Văn 15km. Dinh thự có tuổi đời gần 100 năm do vua Mèo Vương Chính Đức xây dựng trong 9 năm, tốn 15 vạn đồng bạc trắng Đông Dương, tương đương 150 tỷ đồng Việt Nam ngày này (7.5 triệu USD). Dinh thự nằm trên một khối đất nổi cao như hình mai rùa, bao quanh bởi một dãy núi hình vòng cung, tạo nên địa thế phòng thủ rất tuyệt vời.
Kiến trúc dinh thự là sự kết hợp hài hòa giữa kiến trúc thành quách của nhà Thanh Trung Hoa, với các hoa văn của người Mông, đan xen chọn lọc với kiến trúc Pháp như các lò sưởi, tầng hầm… Dinh có 3 cung tiền, trung và hậu, với 64 phòng lớn nhỏ, có sức chứa khoảng 100 người. Trước cửa tiền dinh có hai câu đối: “Gia tích thiện hiền nhân xuất nhập. Môn phong lưu quý khách vãng lai” (Nhà quý hiền, người vào ra. Cửa phong lưu, khách lui tới).

Bước qua cổng chính, chúng tôi bị ấn tượng bởi các dãy nhà gỗ 2 tầng khép kín và một khoảng sân rộng đầy ánh sáng, toát lên một vẻ đẹp mộc mạc bình dị, không thường thấy ở các cung điện của vua chúa. Các cửa sổ trong nhà đều hướng về khoảng sân này. Bao quanh khu nhà là vườn cây với nhiều loại cây: cây sa mộc, cây quế, đào, lê, các loại hoa…

Điểm nhấn nữa của dinh là nghệ thuật điêu khắc trong các phần của dãy nhà, mang đậm dấu ấn của dòng họ Vương, dấu ấn của hoạt động buôn bán thuốc phiện. Nhiều họa tiết bằng đá và gỗ được chạm khắc hình hoa và quả thuốc phiện, trông rất tinh xảo và bắt mắt.
Rời khỏi Dinh Vua Mèo, chúng tôi đi tiếp quốc lộ 4C về phía Tây Bắc thêm 14km nữa để đến Phố Bảng, một làng nhỏ nổi tiếng về những cánh đồng hoa hồng ngút ngàn. Chúng tôi không ghé vào trong bản mà chỉ đi ngang qua, ngắm nhìn những cánh đồng hoa hồng nằm sâu trong thung lũng, bao la bất tận. Những nụ hoa chớp nở đang được che chắn bảo vệ thật cẩn thận để có thể khoe sắc rực rỡ vào dịp Tết.

Đi tiếp về phía tây Bắc thêm 10km nữa chúng tôi tới Phố Cáo, một xã vùng cao của Đồng Văn. Chúng tôi đã rất phấn khích khi lần đầu tiên nhìn thấy hoa tam giác mạch đang nở rộ nằm ngay đầu Dốc 9 Khoanh, đường vào Phố Cáo.

Hoa tam giác mạch là một loài hoa đặc trưng của vùng núi Đông Bắc, chỉ nở hoa vào mùa thu (khoảng tháng 10). Cánh hoa nhỏ bé với nhiều sắc màu trắng hồng đang đua nhau khoe sắc trong tiết trời se lạnh đầu thu.
Dốc 9 Khoanh là một trong những con dốc đầy thách thức ở Đồng Văn về độ xoắn và các đoạn cua liên tiếp rất gắt nằm ở độ cao 1400m. Tương truyền, cặp đôi nào đi chợ Phố Cáo về mà leo hết những khoanh dốc này sẽ nên duyên vợ chồng.

Phố Cáo hiện ra một cách bình yên trong buổi chiều tà. Những ngôi nhà Trình Tường màu đất vàng đặc trưng với cổng nhà khép hờ im lìm vắng bóng người. Hàng rào đá cũ kĩ phủ rêu phong bên những cây đào trơ trọi lá tạo nên một vẻ thanh bình hoang sơ và mộc mạc.

Đây đó, những gương mặt trẻ thơ bầu bĩnh, má nẻ ửng hồng với đôi mắt long lanh hiếu kỳ, ngước nhìn chúng tôi.

Bao quanh Phố Cáo là cao nguyên đá sừng sững và hiểm trở, một cấu trúc địa chất độc đáo của vùng đất miền núi này

Trở lại đầu trang
Ngày 7: Rừng thông Yên Minh, Quản Bạ, Hà Giang
Vẫn tiếp tục đi trên quốc lộ 4C, nay đã trở nên quen thuộc, chúng tôi chia tay Đồng Văn xinh đẹp để đến thành phố Hà Giang. Dốc Thẫm Mã trên đường từ Đồng Văn tới Yên Minh là một con dốc có một không hai, nổi tiếng với chín khúc uốn lượn cực kì thách thức, đặc biệt là trong những ngày sương mù dày đặc.


Rất nhiều người nhầm lẫn con dốc này với Dốc 9 Khoanh ở Phố Cáo vì đều có 9 khúc cua đứng tim, và cùng nằm trên QL4C, chỉ khác là chúng cách xa nhau 7km. Nằm trên độ cao hơn 1000m, cả hai con dốc này đều là những cung đường quen thuộc cho những ai muốn thử thách tay lái của mình. Nếu đi từ Đồng Văn về Hà Giang trên quốc lộ 4C sẽ gặp Dốc 9 Khoanh trước, rồi mới đến Dốc Thẫm Mã.

Trên đỉnh dốc Thẩm Mã tập trung khá đông các em bé người dân tộc H’Mông với những giỏ hoa dại đầy màu sắc. Nét ngây thơ có phần nào đượm buồn vì phải kiếm sống phụ giúp gia đình khi tuổi còn quá nhỏ.
Dưới chân dốc Thẩm Mã là một vườn hoa tam giác mạch còn đang e ấp chưa nở hết. Những bông hoa bé nhỏ như được bao bọc trong lòng cao nguyên đá sừng sững và vững chải.

Chúng tôi tiếp tục lên đường đến với Rừng Thông Yên Minh, cách Dốc Thẩm Mã 30km. Con đường quanh co đèo dốc, nhưng khung cảnh hai bên đường rất đẹp và thơ mộng. Rừng thông Yên Minh đươc trải dài trên những ngọn đồi, bao quanh những thửa ruộng bậc thang gợn sóng nằm dưới thung lũng tạo nên một bức tranh thiên nhiên yên bình và mát mắt.

Chúng tôi đậu xe sát bên lề đường và leo vào rừng thông, thưởng thức bữa trưa picnic trong một không gian thoáng đãng và trong lành của núi rừng.
Sau một giấc ngủ trưa ngắn ngủi trong rừng thông Yên Minh, chúng tôi lại lên đường đi về Quản Bạ. Dòng sông Lô nổi tiếng uốn lượn một cách hiền hòa dọc theo đường QL4C làm khung cảnh trở nên hùng vĩ hơn.

Lái xe 40km chạy xuyên qua các cánh đồng dọc theo bờ sông Lô, leo lên con đường dốc cao và ngoằn ngèo, chúng tôi đến điểm cao nhất của Quản Bạ – Cổng trời Quản Bạ ở độ cao 1500m so với mực nước biển. Phong cảnh thật ngoạn mục với tầm nhìn bao quát của những cánh đồng lúa rộng lớn, những ngôi làng nhỏ bao quanh bởi núi non trùng điệp. Núi Đôi Cô Tiên hiện ra một cách nổi bật ngay chính giữa. Hai ngọn núi cân đối nằm cạnh nhau như một cặp nhũ hoa quyến rũ là một sự sắp đặt tuyệt vời của tạo hóa. Người ta kể rằng núi Đôi đổi màu qua từng mùa, như màu xanh tươi mát khi hè đến, vàng ươm màu mật ngọt khi thu tới, nâu đậm đà khi đông về hay hồng màu đất khi xuân sang.

Dốc Bắc Sum là một con dốc đầy thách thức nữa của Hà Giang. Nhìn từ trên cổng trời Quản Bạ, dốc Bắc Sum như một dải lụa mềm mại vắt ngang qua những dãy núi Tây Bắc. Nhìn yểu chuyển dịu dàng là thế, dốc Bắc Sum lại là một con đường hiểm trở với nhiều điểm khúc cua tay áo và mặt đường đất đá lởm chởm. Càng lên cao, chúng tôi càng thêm mê mẫn trước vẻ đẹp mỹ lệ của dốc Bắc Sum. Cảnh tượng xung quanh như một chốn bồng lai với những áng mây trôi lãng đãng bên sườn núi và len lỏi giữa những cánh rừng xanh căng tràn sức sống.

Chúng tôi đến Thành phố Hà Giang lúc 6h chiều. Thành phố khá sầm uất và nhiều cây cổ thụ cao lớn. Check-in cột KM0 để đánh dấu chuyến thám hiểm cung đường thách thức Mèo Vạc – Đồng Văn – Hà Giang đã thành công hơn mong đợi.
Những món ăn địa phương không thể bỏ qua
Nếu đến tham quan Dinh Vua Mèo, Bạn hãy dành chút thời gian để thưởng thức các món ăn địa phương, được bày bán ở khu chợ nhỏ trước cửa Dinh, như bánh hoa tam giác mạch chiên hay trứng nướng.
Bánh cuốn nước lèo ở phố cổ Đồng Văn cũng là một đặc sản địa phương không nên bỏ qua. Bánh cuốn ở đây còn có thể các loại chả tự làm, rất thơm ngon.

Ngủ đêm ở đâu?
Trong những năm gần đây, cung đường Hà Giang – Đồng Văn – Mèo Vạc ngày càng trở nên nổi tiếng và thu hút khách du lịch trong và ngoài nước. Các chổ nghỉ đêm cũng vì thế mà phát triển rất nhanh chóng với nhiều loại hình khác nhau, từ khách sạn, nhà nghỉ, đến phòng trọ, phòng tập thể. Hầu hết tập trung ở Hà Giang và Đồng Văn, tuy nhiên cũng có nhiều chổ ở tốt ở Mèo Vạc hoặc ngay cả trong các bản làng dân tộc.
- Tại Đồng Văn, chúng tôi ở 2 đêm tại khách sạn Hoàng Ngọc, một khách sạn tiêu chuẩn ngay đối diện với Phố cổ Đồng Văn. Giá thuê là 650,000 đồng/ đêm cho phòng đôi.
- Tại Hà Giang, chúng tôi ở tại khách sạn Royal với giá là 450,000 đồng/ đêm cho phòng đôi.
Chuyến đi thực hiện vào tháng 10, 2018
Không ngờ thiên nhiên Việt Nam lại đẹp quá
ThíchĐã thích bởi 1 người